background img

Tin tức mới

Showing posts with label phụ nữ. Show all posts
Showing posts with label phụ nữ. Show all posts

 Nhân dịp ngày 8-3 , công ti service giúp việc gia đình theo giờ TKT xin kính chúc tất cả các những người phụ nữ Việt Nam và Thế giới luôn có những nụ cười , niềm hạnh phúc không bao giờ khơi cạn.


Để đài kỷ niệm ngày 8-3 , công ti dịch vụ giúp việc nhà theo giờ TPHCM xin gửi đến Quý Khách Hàng , bạn đọc loạt bài viết về người phụ nữ đương đại , vai trò người phụ nữ đối với các nghề nghiệp gia đình.
nguoi phu nu dam dang


Hình ảnh: người phụ nữ giỏi việc nước đảm việc nhà


Muốn hạnh phúc người phụ nữ đừng là người giúp việc đảm đang?


Bạn nghĩ gì về quan điểm này?


1. Ải thưởng “Đức hy sinh” được trao cho người phụ nữ bé nhỏ


Trong những mỹ từ được cho là đẹp đẽ thường dùng để nói về người phụ nữ , tôi sợ nhất là từ “hy sinh”. Trong văn thơ từ trước tới nay , đức bị giết được ngợi ca như một phẩm chất quý giá cần có của người phụ nữ đúng chuẩn theo quan niệm truyền thống , và hẳn nhiên vẫn vắt sang xã hội hiện đại.


Không biết ánh hào quang trong lời khen ngợi của người đời liệu có giúp cho những người phụ nữ cả đời bị giết được hạnh phúc. Nhưng trong xã hội đương đại , những quy chuẩn lỗi thời đang là chiếc gông nặng vô hình đè lên vai những người phụ nữ vốn không chỉ còn làm những việc “nhỏ”.


Trong những cơ quan quốc gia danh hiệu cao quý nhất được trao cho chị em phụ nữ: “Giỏi việc nước , đảm việc nhà”. Ví như xét duyệt một cách nghiêm chỉnh , tôi thấy những người nữ giới nhận được danh hiệu này quả thật đúng là… siêu nhân. Gánh nặng vương sự họ mang nặng nề chẳng kém người nam , và lại còn phải gánh thêm phần “đảm việc nhà” , quả thật phải có ba đầu , sáu tay mới đủ.


đôi khi , tôi cứ tự hỏi sao danh hiệu này lại không được Đưa cho người nam. Không lẽ với các đấng nam nhi , chỉ cần “giỏi việc nước” đã là vẻ vang , chuyện con cái , nhà cửa là việc “tủn mủn” giao lại cho đàn bà nử tử. Giá sử có một ngày người nam được ưu ái tham gia vào cụôc “đua” giành danh hiệu này , dễ thường họ mới thấy tất thảy việc lớn mà họ làm chẳng thấm tháp vào đâu so với những việc nhỏ mà người nữ giới vẫn thầm lặng vun vén mỗi ngày.


Nhưng ngay cả những người nữ giới trong cuộc cũng bị “ru ngủ” bởi những lời tung hô sáo rỗng , để rồi dùng cả cuộc đời mình mài miệt hy sinh cho một điều gì đó , mong hạn chế sự đầm ấm cho ngôi nhà mình. Khi còn trẻ , các cô tự biến mình thành người giúp việc không công của bạn trai , nấu nướng , giặt giũ , quét dọn cho anh ta Ngày ngày. Khi lấy chồng , họ nhường người nam cơ hội lập nghiệp , chấp thuận ở nhà đầu bù tóc rối để chồng “đánh Nam dẹp Bắc”. Bầu trời trên đầu họ thu hẹp lại trong một khoảng sân , và thế giới chỉ còn lại trong ánh mắt một người người nam. Đến một ngày , người người nam mà họ vốn coi là toàn cầu đang tâm quay lưng bỏ đi , họ mới oán trách vì sao những hy sinh của mình lại không được đền đáp.


2. Người nữ giới hiện đại có nên nhận giải thưởng “Đức hy sinh”?


Nhưng họ không biết rằng , một Nhà ở hạnh phúc , một tầng lớp văn minh không bao giờ nên được xây dựng trên sự hy sinh của bất kỳ ai , huống gì là sự hy sinh của một người nữ giới chân yếu tay mềm. Những gì cả hai làm cho nhau khi yêu , khi xây dựng một Nhà ở nên là sự tán thành từ hai phía. Không thể nói tôi đã hy sinh nên tôi phải nhận được điều này , điều kia. Đừng tạo sức ép cho đối thủ bởi sự hy sinh của bạn , và cũng đừng khiến ai phải vì mình mà hy sinh.


yêu thương nên là điều nhẹ nhàng nhất trong đời , đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận. Tôi rất thích một câu nói đã được đọc ở đâu đấy từ rất lâu: Trong một Nhà ở , người mẹ hạnh phúc thì Nhà ở mới hạnh phúc. Sự đầm ấm của một mái nhà nên do mọi thành viên cùng vun đắp , chứ không phải dựng nên từ sự hy sinh của người vợ , người mẹ. Nếu cán cân cho – nhận cứ nghiêng dần về đơn phương , một ngày nào đó mái nhà ấy sẽ đổ sụp vì chẳng ai chịu nổi gánh nặng mà nó đè lên.


Đức hy sinh , sự đảm đương , sức nặng của những mỹ từ ấy nên được san sẻ bớt trên đôi vai của người người nam trong Nhà ở. Nếu muốn hạnh phúc , nữ giới nên tự mình tập cách sống hạnh phúc hơn là gồng mình lên để hy sinh , hy sinh và hy sinh. Có câu đùa rằng: sống trên đời , biết điều gì là khổ điều ấy. Nếu muốn hạnh phúc , dễ thường đừng nên làm người nữ giới đảm đang.


công ty dịch vụ giúp việc Nhà ở TKT mong mỏi được san sẻ một phần nào gánh nặng việc nhà của những người nữ giới hiện đại. Với dịch vụ giúp việc nhà theo giờ đang tiết kiệm được dồi dào thời gian cho những người nữ giới trẻ năng động với chi phí thấp , tiết kiệm.

Xin hãy tham khảo thêm về dịch vụ giúp việc theo giờ tại: Dịch vụ giúp việc nhà theo giờ


Một câu ngạn ngữ cho ngày 8-3 dành cho tất cả các chị em Phụ nữ:


Cái gì tốt hơn sự khôn ngoan? Đó là phụ nữ. Cái gì tốt hơn một người phụ nữ tốt đẹp? Chẳng có gì cả

Người phụ nữ hiện đại đừng là biến mình giúp việc trong gia đình


 Nhân dịp ngày 8-3 , công ti service giúp việc gia đình theo giờ TKT xin kính chúc tất cả các những người phụ nữ Việt Nam và Thế giới luôn có những nụ cười , niềm hạnh phúc không bao giờ khơi cạn.


Để đài kỷ niệm ngày 8-3 , công ti dịch vụ giúp việc nhà theo giờ TPHCM xin gửi đến Quý Khách Hàng , bạn đọc loạt bài viết về người phụ nữ đương đại , vai trò người phụ nữ đối với các nghề nghiệp gia đình.
nguoi phu nu dam dang


Hình ảnh: người phụ nữ giỏi việc nước đảm việc nhà


Muốn hạnh phúc người phụ nữ đừng là người giúp việc đảm đang?


Bạn nghĩ gì về quan điểm này?


1. Ải thưởng “Đức hy sinh” được trao cho người phụ nữ bé nhỏ


Trong những mỹ từ được cho là đẹp đẽ thường dùng để nói về người phụ nữ , tôi sợ nhất là từ “hy sinh”. Trong văn thơ từ trước tới nay , đức bị giết được ngợi ca như một phẩm chất quý giá cần có của người phụ nữ đúng chuẩn theo quan niệm truyền thống , và hẳn nhiên vẫn vắt sang xã hội hiện đại.


Không biết ánh hào quang trong lời khen ngợi của người đời liệu có giúp cho những người phụ nữ cả đời bị giết được hạnh phúc. Nhưng trong xã hội đương đại , những quy chuẩn lỗi thời đang là chiếc gông nặng vô hình đè lên vai những người phụ nữ vốn không chỉ còn làm những việc “nhỏ”.


Trong những cơ quan quốc gia danh hiệu cao quý nhất được trao cho chị em phụ nữ: “Giỏi việc nước , đảm việc nhà”. Ví như xét duyệt một cách nghiêm chỉnh , tôi thấy những người nữ giới nhận được danh hiệu này quả thật đúng là… siêu nhân. Gánh nặng vương sự họ mang nặng nề chẳng kém người nam , và lại còn phải gánh thêm phần “đảm việc nhà” , quả thật phải có ba đầu , sáu tay mới đủ.


đôi khi , tôi cứ tự hỏi sao danh hiệu này lại không được Đưa cho người nam. Không lẽ với các đấng nam nhi , chỉ cần “giỏi việc nước” đã là vẻ vang , chuyện con cái , nhà cửa là việc “tủn mủn” giao lại cho đàn bà nử tử. Giá sử có một ngày người nam được ưu ái tham gia vào cụôc “đua” giành danh hiệu này , dễ thường họ mới thấy tất thảy việc lớn mà họ làm chẳng thấm tháp vào đâu so với những việc nhỏ mà người nữ giới vẫn thầm lặng vun vén mỗi ngày.


Nhưng ngay cả những người nữ giới trong cuộc cũng bị “ru ngủ” bởi những lời tung hô sáo rỗng , để rồi dùng cả cuộc đời mình mài miệt hy sinh cho một điều gì đó , mong hạn chế sự đầm ấm cho ngôi nhà mình. Khi còn trẻ , các cô tự biến mình thành người giúp việc không công của bạn trai , nấu nướng , giặt giũ , quét dọn cho anh ta Ngày ngày. Khi lấy chồng , họ nhường người nam cơ hội lập nghiệp , chấp thuận ở nhà đầu bù tóc rối để chồng “đánh Nam dẹp Bắc”. Bầu trời trên đầu họ thu hẹp lại trong một khoảng sân , và thế giới chỉ còn lại trong ánh mắt một người người nam. Đến một ngày , người người nam mà họ vốn coi là toàn cầu đang tâm quay lưng bỏ đi , họ mới oán trách vì sao những hy sinh của mình lại không được đền đáp.


2. Người nữ giới hiện đại có nên nhận giải thưởng “Đức hy sinh”?


Nhưng họ không biết rằng , một Nhà ở hạnh phúc , một tầng lớp văn minh không bao giờ nên được xây dựng trên sự hy sinh của bất kỳ ai , huống gì là sự hy sinh của một người nữ giới chân yếu tay mềm. Những gì cả hai làm cho nhau khi yêu , khi xây dựng một Nhà ở nên là sự tán thành từ hai phía. Không thể nói tôi đã hy sinh nên tôi phải nhận được điều này , điều kia. Đừng tạo sức ép cho đối thủ bởi sự hy sinh của bạn , và cũng đừng khiến ai phải vì mình mà hy sinh.


yêu thương nên là điều nhẹ nhàng nhất trong đời , đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận. Tôi rất thích một câu nói đã được đọc ở đâu đấy từ rất lâu: Trong một Nhà ở , người mẹ hạnh phúc thì Nhà ở mới hạnh phúc. Sự đầm ấm của một mái nhà nên do mọi thành viên cùng vun đắp , chứ không phải dựng nên từ sự hy sinh của người vợ , người mẹ. Nếu cán cân cho – nhận cứ nghiêng dần về đơn phương , một ngày nào đó mái nhà ấy sẽ đổ sụp vì chẳng ai chịu nổi gánh nặng mà nó đè lên.


Đức hy sinh , sự đảm đương , sức nặng của những mỹ từ ấy nên được san sẻ bớt trên đôi vai của người người nam trong Nhà ở. Nếu muốn hạnh phúc , nữ giới nên tự mình tập cách sống hạnh phúc hơn là gồng mình lên để hy sinh , hy sinh và hy sinh. Có câu đùa rằng: sống trên đời , biết điều gì là khổ điều ấy. Nếu muốn hạnh phúc , dễ thường đừng nên làm người nữ giới đảm đang.


công ty dịch vụ giúp việc Nhà ở TKT mong mỏi được san sẻ một phần nào gánh nặng việc nhà của những người nữ giới hiện đại. Với dịch vụ giúp việc nhà theo giờ đang tiết kiệm được dồi dào thời gian cho những người nữ giới trẻ năng động với chi phí thấp , tiết kiệm.

Xin hãy tham khảo thêm về dịch vụ giúp việc theo giờ tại: Dịch vụ giúp việc nhà theo giờ


Một câu ngạn ngữ cho ngày 8-3 dành cho tất cả các chị em Phụ nữ:


Cái gì tốt hơn sự khôn ngoan? Đó là phụ nữ. Cái gì tốt hơn một người phụ nữ tốt đẹp? Chẳng có gì cả


Mùa xuân đang về trên khắp các nẻo đường Tây Bắc , khi hoa đào chuẩn bị bung sắc thắm cũng là lúc những chàng trai , thiếu nữ bản trên , bản dưới váy áo thung thăng đi tìm bạn. Lên Sapa , Lào Cai vào mùa này , du khách sẽ bắt gặp hình ảnh những người phu nu Dao Đỏ đang mài miệt thêu thùa bên vệ đường , hay bên khung cửa dệt thêu những mẫu hoa văn tuyệt đẹp.

Với người phu nu Dao Đỏ , chuyện ăn mặc rất được coi trọng , trang phục của họ biểu hiện sự sáng tạo , tinh tế trên từng đường kim , mũi đất chỉ. Những cô gái ở độ tuổi lên chín , lên mười đã được bà , mẹ truyền dạy cho cách kéo sợi , dệt vải hay may vá thêu thùa. Để đến khi biết làm duyên cũng là lúc các thiếu nữ biết tự may cho mình những trang phục đẹp và duyên dáng.

Người Dao thường trồng bông trên núi , họ tranh thủ những lúc nông nhàn , không phải lên nương , rẫy để bật bông , ép hạt , se sợi , dệt vải và may trang phục. Thường vào tháng 1 , tháng 2 , khi những cánh đồng ít sương muối , họ tranh thủ gieo hạt , để đến ngày lấy bông , họ cho vào nồi đun qua nước sôi rồi ngâm vào nước lã , sau đó mới kéo thành sợi , dệt vải.

Cũng như nhiều trang phục của người Dao khác , một bộ trang phục truyền thống hoàn chỉnh của người Dao Đỏ gồm khăn , mũ , áo , quần , thắt lưng , xà cạp quấn chân. Nhưng bộ trang phục đẹp , cầu kỳ phải có đúng 5 màu cơ bản phối vào nhau.

Quan trọng nhất trong trang phục của họ là chiếc áo dài có màu chàm hoặc màu đen. phu nu Dao Đỏ không mặc áo ngắn mà chỉ mặc áo dài , thân tay áo nối liền vào thân , không khoét nách như các loại áo dân tộc khác. Cổ áo được nẹp liền với ngực , thêu kín các họa tiết trang trí bằng chỉ màu. Phía đầu của nẹp ngực đính chuỗi hạt cườm và tua màu đỏ. phu nu Dao đỏ cũng Đoái đến các họa tiết ở tay áo. Thường cửa tay áo , nẹp được thêu cốt tử bằng chỉ đỏ và chỉ trắng , hoặc chỉ vàng. Họ cũng biết làm duyên bằng một chiếc áo nhỏ bên trong , với những họa tiết tập kết ở phía ngực , cổ và lưng áo. Thường họ thêu hoặc đính cúc vàng bạc theo chiều dọc ở giữa áo , mặc bên trong chiếc áo dài. Các họa tiết thường được thêu là hình cây thông , hình dấu chân hổ , hình hoa kiệu , hình răng cưa... Khi mặc , các hoa văn được phối hợp rất hài hòa , đẹp mắt.

Để biết được độ tinh xảo , kỹ thuật thêu cầu kỳ phải kể đến chiếc quần. Phía trên quần màu đen tuyền , không có hoa văn , nhưng ở phía dưới , họa tiết được thêu rất tỉ mỉ. Những hoa văn trang trí ở hai ống quần thường là hình vuông , hình chữ nhật vẻ đan , vàng , trắng hay hình cây thông , hình quả trám... , tạo nên một sự cân đối hài hòa cho tất trang phục.

Người ta dễ dàng phân biệt được phụ nữ Dao đỏ với các phu nu Dao khác qua chiếc khăn đỏ đội đầu sặc sỡ. Thường khăn được trang trí bằng các họa tiết như vết chân hổ , cây vạn hoa hay thêu Cách trở. Khi đội lên đầu , họa tiết của các lớp hoa văn này sẽ lộ ra , gia tăng vẻ duyên dáng cho chiếc khăn. Nhiều chị , nhiều bà còn làm những tua len bằng sợi tơ đỏ trên khăn , lúc lắc theo mỗi bước đi.

Cuối cùng là hoa văn trang trí trên chiếc xà cạp , cốt tử là hình mặt cưa. Người phu nu thắt xà cạp chẳng những để che phần vải không thêu hoa văn của áo dài mà còn gia tăng vẻ sống động cho bộ trang phục.

Với tính nhẫn nại , cần cù và đôi bàn tay khéo , nghệ thuật tinh tế trong sử dụng màu sắc , người Dao Đỏ đã tô điểm thêm cho bộ trang phục của mình thêm phần rực rỡ , như đóa hoa ngời sắc giữa núi rừng mà không lẫn với bất luận dân tộc nào.

Anh Phương.

Vẻ rực rỡ của trang phục phụ nữ Dao Đỏ

Mùa xuân đang về trên khắp các nẻo đường Tây Bắc , khi hoa đào chuẩn bị bung sắc thắm cũng là lúc những chàng trai , thiếu nữ bản trên , bản dưới váy áo thung thăng đi tìm bạn. Lên Sapa , Lào Cai vào mùa này , du khách sẽ bắt gặp hình ảnh những người phu nu Dao Đỏ đang mài miệt thêu thùa bên vệ đường , hay bên khung cửa dệt thêu những mẫu hoa văn tuyệt đẹp.

Với người phu nu Dao Đỏ , chuyện ăn mặc rất được coi trọng , trang phục của họ biểu hiện sự sáng tạo , tinh tế trên từng đường kim , mũi đất chỉ. Những cô gái ở độ tuổi lên chín , lên mười đã được bà , mẹ truyền dạy cho cách kéo sợi , dệt vải hay may vá thêu thùa. Để đến khi biết làm duyên cũng là lúc các thiếu nữ biết tự may cho mình những trang phục đẹp và duyên dáng.

Người Dao thường trồng bông trên núi , họ tranh thủ những lúc nông nhàn , không phải lên nương , rẫy để bật bông , ép hạt , se sợi , dệt vải và may trang phục. Thường vào tháng 1 , tháng 2 , khi những cánh đồng ít sương muối , họ tranh thủ gieo hạt , để đến ngày lấy bông , họ cho vào nồi đun qua nước sôi rồi ngâm vào nước lã , sau đó mới kéo thành sợi , dệt vải.

Cũng như nhiều trang phục của người Dao khác , một bộ trang phục truyền thống hoàn chỉnh của người Dao Đỏ gồm khăn , mũ , áo , quần , thắt lưng , xà cạp quấn chân. Nhưng bộ trang phục đẹp , cầu kỳ phải có đúng 5 màu cơ bản phối vào nhau.

Quan trọng nhất trong trang phục của họ là chiếc áo dài có màu chàm hoặc màu đen. phu nu Dao Đỏ không mặc áo ngắn mà chỉ mặc áo dài , thân tay áo nối liền vào thân , không khoét nách như các loại áo dân tộc khác. Cổ áo được nẹp liền với ngực , thêu kín các họa tiết trang trí bằng chỉ màu. Phía đầu của nẹp ngực đính chuỗi hạt cườm và tua màu đỏ. phu nu Dao đỏ cũng Đoái đến các họa tiết ở tay áo. Thường cửa tay áo , nẹp được thêu cốt tử bằng chỉ đỏ và chỉ trắng , hoặc chỉ vàng. Họ cũng biết làm duyên bằng một chiếc áo nhỏ bên trong , với những họa tiết tập kết ở phía ngực , cổ và lưng áo. Thường họ thêu hoặc đính cúc vàng bạc theo chiều dọc ở giữa áo , mặc bên trong chiếc áo dài. Các họa tiết thường được thêu là hình cây thông , hình dấu chân hổ , hình hoa kiệu , hình răng cưa... Khi mặc , các hoa văn được phối hợp rất hài hòa , đẹp mắt.

Để biết được độ tinh xảo , kỹ thuật thêu cầu kỳ phải kể đến chiếc quần. Phía trên quần màu đen tuyền , không có hoa văn , nhưng ở phía dưới , họa tiết được thêu rất tỉ mỉ. Những hoa văn trang trí ở hai ống quần thường là hình vuông , hình chữ nhật vẻ đan , vàng , trắng hay hình cây thông , hình quả trám... , tạo nên một sự cân đối hài hòa cho tất trang phục.

Người ta dễ dàng phân biệt được phụ nữ Dao đỏ với các phu nu Dao khác qua chiếc khăn đỏ đội đầu sặc sỡ. Thường khăn được trang trí bằng các họa tiết như vết chân hổ , cây vạn hoa hay thêu Cách trở. Khi đội lên đầu , họa tiết của các lớp hoa văn này sẽ lộ ra , gia tăng vẻ duyên dáng cho chiếc khăn. Nhiều chị , nhiều bà còn làm những tua len bằng sợi tơ đỏ trên khăn , lúc lắc theo mỗi bước đi.

Cuối cùng là hoa văn trang trí trên chiếc xà cạp , cốt tử là hình mặt cưa. Người phu nu thắt xà cạp chẳng những để che phần vải không thêu hoa văn của áo dài mà còn gia tăng vẻ sống động cho bộ trang phục.

Với tính nhẫn nại , cần cù và đôi bàn tay khéo , nghệ thuật tinh tế trong sử dụng màu sắc , người Dao Đỏ đã tô điểm thêm cho bộ trang phục của mình thêm phần rực rỡ , như đóa hoa ngời sắc giữa núi rừng mà không lẫn với bất luận dân tộc nào.

Anh Phương.

Người phu nu một tay ôm bó hoa hoả hồng , một tay dắt theo thằng bé đi chậm rãi đến khu nghĩa địa. Đến nơi , người phu nu chỉ tay về phía ngôi mộ nằm xa xa độc thân và nói “Mình lại đằng kia với bố đi con”. Thằng bé hiểu ngay vì đây không phải lần đầu nó được đến đây , lần nào đến mẹ nó cũng nói đây là nhà của bố.
Lúc còn nhỏ , mỗi lần đi về nó đều kể với ông bà , bố cháu đi vắng không có nhà. Bây giờ lớn hơn , nó lại hiểu rằng bố là một nấm mộ chứ không phải bằng da bằng thịt. Có lần nó hỏi “Mẹ ơi , sao mẹ lại trồng trọt hoả hồng lên người bố thế”? Mẹ nó quay đi gạt nước mắt nói rằng bố con thích hoả hồng cắm cùng hoa violet. Chắc nó chẳng hiểu gì , nhưng thấy mẹ khóc nên không làm nũng nữa.Cái nắng nóng bức làm hai mẹ con người phu nu mồ hôi chảy ròng ròng. Người phu nu ngồi xuống nhổ từng nắm cỏ mọc trên mộ , thằng bé chạy nhảy lon xon bắt cào cào , châu chấu. Nhìn con một tinh thần tốt , khỏe mạnh người phu nu nước mắt dầm dề , chắc bố của con sẽ ưng lắm vì con đã khôn lớn.Lần nào cũng vậy , khi đặt tay xuống nhổ cỏ là bao nhiêu cảm xúc dâng trào trong lòng người phu nu. Bởi cô ấy đã phải sống những ngày khó khăn nhất của cuộc thế vì yêu , vì chung thủy , vì con , vì bản thân , vì ba má và cả vì người đã mất. Lúc thằng bé còn nhỏ , lần nào đến thăm mộ , cô ấy cũng rủ rỉ rằng “Anh chờ em nhé , con lớn chút nữa , em sẽ về với anh”.
Năm tháng qua đi , khi thằng nhỏ bắt đầu đi học chữ , người phu nu đó đã nuôi trong mình một mơ ước “đoàn tụ”. Một đêm mưa gió , người phụ nữ chạy băng qua cánh đồng lao đến nấm mộ , cất lên hu hu thảm thiết chất chứa cả nhớ nhung , cả đau xót , cả nhớ tiếc và cả sự bế tắc. Người nằm dưới mộ dễ thường đau đớn lắm! Người phụ nữ ngất đi , khi thức giấc thấy một cô bạn ở bên , cô bạn nói “Cậu dại dột thế , anh ấy và cậu đã xa nhau 5 năm , hiện giờ anh ấy đã có cuộc sống riêng rồi , sao cậu không lo cho mình song chen chân vào cuộc sống của anh ấy thế”?Người phụ nữ lịm người đi , cũng phải , một người như anh ấy sẽ gặp được người tốt , sao mình lại chen chân vào nhỉ? Từ đó , người phụ nữ dành hết tình ái thương cho nam tử và năm nào cũng đưa nó đến thăm mộ của anh. Thời gian trôi đi , trôi thế nào cũng vậy , cỏ tốt thì lại nhổ , nhổ rồi lại mọc , mọc rồi lại nhổ; chỉ có người phụ nữ chẳng đổi thay gì , vẫn sống với quá vãng dù là đau buồn. Bởi cô ấy sợ rằng mở lòng ra sẽ bị tổn thương hoặc lại làm tổn thương người khác.Mặt trời lặn dần về phía chân quả đồi trước mặt , người phu nu mày mặt lấm lem , hai mẹ con dắt nhau đi liêu xiêu về phía đường quốc lộ bỏ lại sau lưng biết bao nhiêu cảm xúc cũng như sự luyến tiếc. Nếu ai một lần nhìn thấy và nghe kể về chuyện phú cho hình thể động của người phụ nữ này với nấm mộ kia thì sẽ thấy mủi lòng , mỏi lòng vô hạn.
Trâm.

Chuyện tình người phu nu và nấm mộ

Người phu nu một tay ôm bó hoa hoả hồng , một tay dắt theo thằng bé đi chậm rãi đến khu nghĩa địa. Đến nơi , người phu nu chỉ tay về phía ngôi mộ nằm xa xa độc thân và nói “Mình lại đằng kia với bố đi con”. Thằng bé hiểu ngay vì đây không phải lần đầu nó được đến đây , lần nào đến mẹ nó cũng nói đây là nhà của bố.
Lúc còn nhỏ , mỗi lần đi về nó đều kể với ông bà , bố cháu đi vắng không có nhà. Bây giờ lớn hơn , nó lại hiểu rằng bố là một nấm mộ chứ không phải bằng da bằng thịt. Có lần nó hỏi “Mẹ ơi , sao mẹ lại trồng trọt hoả hồng lên người bố thế”? Mẹ nó quay đi gạt nước mắt nói rằng bố con thích hoả hồng cắm cùng hoa violet. Chắc nó chẳng hiểu gì , nhưng thấy mẹ khóc nên không làm nũng nữa.Cái nắng nóng bức làm hai mẹ con người phu nu mồ hôi chảy ròng ròng. Người phu nu ngồi xuống nhổ từng nắm cỏ mọc trên mộ , thằng bé chạy nhảy lon xon bắt cào cào , châu chấu. Nhìn con một tinh thần tốt , khỏe mạnh người phu nu nước mắt dầm dề , chắc bố của con sẽ ưng lắm vì con đã khôn lớn.Lần nào cũng vậy , khi đặt tay xuống nhổ cỏ là bao nhiêu cảm xúc dâng trào trong lòng người phu nu. Bởi cô ấy đã phải sống những ngày khó khăn nhất của cuộc thế vì yêu , vì chung thủy , vì con , vì bản thân , vì ba má và cả vì người đã mất. Lúc thằng bé còn nhỏ , lần nào đến thăm mộ , cô ấy cũng rủ rỉ rằng “Anh chờ em nhé , con lớn chút nữa , em sẽ về với anh”.
Năm tháng qua đi , khi thằng nhỏ bắt đầu đi học chữ , người phu nu đó đã nuôi trong mình một mơ ước “đoàn tụ”. Một đêm mưa gió , người phụ nữ chạy băng qua cánh đồng lao đến nấm mộ , cất lên hu hu thảm thiết chất chứa cả nhớ nhung , cả đau xót , cả nhớ tiếc và cả sự bế tắc. Người nằm dưới mộ dễ thường đau đớn lắm! Người phụ nữ ngất đi , khi thức giấc thấy một cô bạn ở bên , cô bạn nói “Cậu dại dột thế , anh ấy và cậu đã xa nhau 5 năm , hiện giờ anh ấy đã có cuộc sống riêng rồi , sao cậu không lo cho mình song chen chân vào cuộc sống của anh ấy thế”?Người phụ nữ lịm người đi , cũng phải , một người như anh ấy sẽ gặp được người tốt , sao mình lại chen chân vào nhỉ? Từ đó , người phụ nữ dành hết tình ái thương cho nam tử và năm nào cũng đưa nó đến thăm mộ của anh. Thời gian trôi đi , trôi thế nào cũng vậy , cỏ tốt thì lại nhổ , nhổ rồi lại mọc , mọc rồi lại nhổ; chỉ có người phụ nữ chẳng đổi thay gì , vẫn sống với quá vãng dù là đau buồn. Bởi cô ấy sợ rằng mở lòng ra sẽ bị tổn thương hoặc lại làm tổn thương người khác.Mặt trời lặn dần về phía chân quả đồi trước mặt , người phu nu mày mặt lấm lem , hai mẹ con dắt nhau đi liêu xiêu về phía đường quốc lộ bỏ lại sau lưng biết bao nhiêu cảm xúc cũng như sự luyến tiếc. Nếu ai một lần nhìn thấy và nghe kể về chuyện phú cho hình thể động của người phụ nữ này với nấm mộ kia thì sẽ thấy mủi lòng , mỏi lòng vô hạn.
Trâm.

"Điều đó khiến tôi thống khổ vì chẳng bao lâu nữa tôi sẽ hỏi vợ và biết rằng điều này sẽ tạo ra dồi dào căng thẳng trong cuộc hôn phối của mình" , Iris tâm tình với trang ABC.
Iris chỉ là một trong số ngày càng nhiều các cô gái trẻ đang ở đỉnh cao của thời kỳ sinh nở ( tuổi 18 - 30 ) lại không có thèm muốn chuyện chăn gối , theo các chuyên gia y học và nhiều Học hỏi cho thấy.
Stress , Chán chường mệt mỏi và những mối giao tiếp tồi tệ có thể góp phần khiến cho dục năng giảm , nhưng thủ phạm thường gặp hơn là thuốc ngừa thai và chống suy nhược.
Một Học hỏi năm 2010 của Hiệp hội quốc tế về Học hỏi Sức khỏe tình dục của nữ giới đã tìm thấy nhiều cô gái trẻ trải qua cảm giác tội lỗi và thống khổ về Chỗ ở tình dục của mình.
Theo cuộc khảo sát trên 31.000 thieu nu từ 18 tuổi trở lên ở Mỹ được ban bố năm 2008 trên tạp chí Obstetrics and Gynecology , khoảng 43% nữ giới cho biết có Sự tình về tình dục.
Trong số nữ giới tuổi từ 18 đến 44 , khoảng 10% kêu ca về việc ít thèm muốn chuyện ấy ( được gọi là rối loạn giảm thèm muốn tình dục - HSDD ).
"Đó là một chẩn đoán thực sự" , tiến sĩ Carolyn Nemec , chuyên gia về sức khỏe nữ giới tại khoa Y tế Nhà ở , thuộc Bệnh viện Cleveland nhận định. "Điều đó thật sự đáng ngạc nhiên , và chúng tôi đang bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu Sự tình nếu không nói đến các cô gái trẻ".
"Chúng ta luôn nghĩ tình trạng chán yêu là điều nữ giới trải qua ở tuổi tiền mãn kinh , nhưng thực tế , hàng triệu nữ giới trẻ đang bị ảnh hưởng. Đó là một Sự tình phức tạp và dục năng của nữ giới là điều khó đánh giá. Chúng tôi phải tập kết đến đối tượng này" , bà nói.
Thực tế , khi nữ giới tiền mãn kinh cảm thấy bớt thèm muốn tình dục , chỉ có 8% trong số họ bị chẩn đoán là HSDD , bởi họ không thấy thống khổ. Nhưng những nữ giới trẻ bị HSDD có đặc trưng khác ở chỗ họ lo lắng về điều này.
Các chuyên gia tuy là những loại thuốc ngừa thai có chứa estrogen và progesterone có thể là thủ phạm gây ra tình trạng rối loạn thèm muốn ở các thiếu nữ. Họ cũng yêu cầu các cô gái thử thay thế thuốc chống trầm cảm đang sử dụng , hoặc giảm bớt liều , hoặc đi nghỉ để Cứu vãn lại thèm muốn yêu đương.
Một vài cô gái trẻ giảm thèm muốn sau khi có một đứa con , và gắng gỏl hâm nóng lại chuyện này. Nhưng cũng có những cô gái độc thân không muốn yêu ngay ở lứa tuổi 20 và họ giao tiếp tình dục chỉ để giữ chân người đàn ông.
Vấn đề thiếu thèm muốn sẽ trở thành truân hiểm hơn khi các cô gái già đi , mà người chồng Vẫn "phong độ".
Đôi khi , thèm muốn yêu bị dập tắt bởi những trục trặc về thể chất , chẳng hạn cảm giác đau ở âm hộ. Khi đó , việc gặp thầy thuốc là cần thiết.
Với nhiều người , sức ép công việc triền miên khiến họ kiệt sức , không còn động lực đâu để nghĩ tới những màn nóng bỏng trên giường vào buổi tối nữa. Thay bởi thế , họ muốn được "yên thân" thì hơn.
"Rất nhiều nữ giới nói rằng phần hay nhất của một chuyến du lịch là căn phòng khách sạn với chiếc giường rộng thênh thang , ga giường sạch sẽ và không có o oe hay ông chồng muốn làm gì đó với họ" , một chuyên gia cho biết. "Sự thực là nữ giới luôn luôn cảm thấy như vậy".
Tuy nhiên , các chuyên gia cũng tuy là việc thiếu thèm muốn không phải là vĩnh viễn. "Hầu hết công chúng Xin từ ra rằng cuộc sống tình dục của họ lên xuống trong cuộc đời. Nó có thể thấp vào tuần này , nhưng tháng tới cặp đôi có thể 'yêu' 5 lần một tuần. Tất thảy không bị mất đi".
T. An .
 .

thiếu nữ trẻ ngày càng chán 'yêu'

"Điều đó khiến tôi thống khổ vì chẳng bao lâu nữa tôi sẽ hỏi vợ và biết rằng điều này sẽ tạo ra dồi dào căng thẳng trong cuộc hôn phối của mình" , Iris tâm tình với trang ABC.
Iris chỉ là một trong số ngày càng nhiều các cô gái trẻ đang ở đỉnh cao của thời kỳ sinh nở ( tuổi 18 - 30 ) lại không có thèm muốn chuyện chăn gối , theo các chuyên gia y học và nhiều Học hỏi cho thấy.
Stress , Chán chường mệt mỏi và những mối giao tiếp tồi tệ có thể góp phần khiến cho dục năng giảm , nhưng thủ phạm thường gặp hơn là thuốc ngừa thai và chống suy nhược.
Một Học hỏi năm 2010 của Hiệp hội quốc tế về Học hỏi Sức khỏe tình dục của nữ giới đã tìm thấy nhiều cô gái trẻ trải qua cảm giác tội lỗi và thống khổ về Chỗ ở tình dục của mình.
Theo cuộc khảo sát trên 31.000 thieu nu từ 18 tuổi trở lên ở Mỹ được ban bố năm 2008 trên tạp chí Obstetrics and Gynecology , khoảng 43% nữ giới cho biết có Sự tình về tình dục.
Trong số nữ giới tuổi từ 18 đến 44 , khoảng 10% kêu ca về việc ít thèm muốn chuyện ấy ( được gọi là rối loạn giảm thèm muốn tình dục - HSDD ).
"Đó là một chẩn đoán thực sự" , tiến sĩ Carolyn Nemec , chuyên gia về sức khỏe nữ giới tại khoa Y tế Nhà ở , thuộc Bệnh viện Cleveland nhận định. "Điều đó thật sự đáng ngạc nhiên , và chúng tôi đang bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu Sự tình nếu không nói đến các cô gái trẻ".
"Chúng ta luôn nghĩ tình trạng chán yêu là điều nữ giới trải qua ở tuổi tiền mãn kinh , nhưng thực tế , hàng triệu nữ giới trẻ đang bị ảnh hưởng. Đó là một Sự tình phức tạp và dục năng của nữ giới là điều khó đánh giá. Chúng tôi phải tập kết đến đối tượng này" , bà nói.
Thực tế , khi nữ giới tiền mãn kinh cảm thấy bớt thèm muốn tình dục , chỉ có 8% trong số họ bị chẩn đoán là HSDD , bởi họ không thấy thống khổ. Nhưng những nữ giới trẻ bị HSDD có đặc trưng khác ở chỗ họ lo lắng về điều này.
Các chuyên gia tuy là những loại thuốc ngừa thai có chứa estrogen và progesterone có thể là thủ phạm gây ra tình trạng rối loạn thèm muốn ở các thiếu nữ. Họ cũng yêu cầu các cô gái thử thay thế thuốc chống trầm cảm đang sử dụng , hoặc giảm bớt liều , hoặc đi nghỉ để Cứu vãn lại thèm muốn yêu đương.
Một vài cô gái trẻ giảm thèm muốn sau khi có một đứa con , và gắng gỏl hâm nóng lại chuyện này. Nhưng cũng có những cô gái độc thân không muốn yêu ngay ở lứa tuổi 20 và họ giao tiếp tình dục chỉ để giữ chân người đàn ông.
Vấn đề thiếu thèm muốn sẽ trở thành truân hiểm hơn khi các cô gái già đi , mà người chồng Vẫn "phong độ".
Đôi khi , thèm muốn yêu bị dập tắt bởi những trục trặc về thể chất , chẳng hạn cảm giác đau ở âm hộ. Khi đó , việc gặp thầy thuốc là cần thiết.
Với nhiều người , sức ép công việc triền miên khiến họ kiệt sức , không còn động lực đâu để nghĩ tới những màn nóng bỏng trên giường vào buổi tối nữa. Thay bởi thế , họ muốn được "yên thân" thì hơn.
"Rất nhiều nữ giới nói rằng phần hay nhất của một chuyến du lịch là căn phòng khách sạn với chiếc giường rộng thênh thang , ga giường sạch sẽ và không có o oe hay ông chồng muốn làm gì đó với họ" , một chuyên gia cho biết. "Sự thực là nữ giới luôn luôn cảm thấy như vậy".
Tuy nhiên , các chuyên gia cũng tuy là việc thiếu thèm muốn không phải là vĩnh viễn. "Hầu hết công chúng Xin từ ra rằng cuộc sống tình dục của họ lên xuống trong cuộc đời. Nó có thể thấp vào tuần này , nhưng tháng tới cặp đôi có thể 'yêu' 5 lần một tuần. Tất thảy không bị mất đi".
T. An .
 .

Nhưng có thật họ "đáng sợ" thế không? Hãy nghe tâm tư của một cô gái Trung Quốc , tuổi hổ , trên Chinadaily:.
"Tôi , một 'cô gái tuổi Dần' khá bực mình với quan điểm này. Mặc dù không tin những điều người xưa nói , nhưng tôi chẳng thể không tự hỏi tại sao tổ tiên xưa lại có nghĩ suy thụ động như vậy với các cô gái tuổi Hổ từ hàng nghìn năm trước. Rồi sau thời gian ấy , tôi đọc một giả thuyết về "những cô gái dư thừa" , ám chỉ đến những người đang bước vào tuổi 30.
Theo giả thuyết này , tất cả đàn ông và dan ba được xếp vào 4 hạng: A , B , C và D , từ cao nhất đến thấp nhất. Và nó vận hành như sau: đàn ông hạng A cưới phụ nữ hạng B , đàn ông hạng B kết hôn với phụ nữ hạng C , rồi đàn ông hạng C chọn phụ nữ hạng D.
Cuối cùng , phụ nữ hạng A hoặc phải đơn chiếc , hoặc đi với đàn ông hạng D. Ví như họ không muốn làm thương tổn mình bằng các anh chàng hạng D , họ trở nên nhóm "những cô gái dư thừa".
Hóa ra , lý do chính khiến "các cô gái dư thừa" trở nên "thừa ra" nguyên do là vì họ đã quá thành công.
Nếu thuyết lí này đúng , tất cả các công trình nghiên cứu chỉ việc đặt các cô gái ấy lên tàu nhanh đi đến địa ngục.
Tôi chẳng thể hiểu tại sao đàn ông không thích phụ nữ hạng A cho đến khi bạn tôi kể với tôi kinh nghiệm mà cô ấy gặp phải gần đây khi tham gia một cuộc hò hẹn. Trong cuộc hẹn đó , cô bạn học rộng , lương cao của tôi đã thành công khi khiến các anh chàng phải chạy xa. Nhìn vào bảng giới thiệu trên người bạn tôi , các anh chàng chỉ hỏi một câu duy nhất: "Em có nghĩ là tôi đủ giỏi với em không?".
Cái vòng luẩn quẩn với các bạn quen và bỡ ngỡ của tôi là: những phụ nữ sáng ý , thành công và tham vọng đều gặp phải vấn đề như nhau. Họ ngang hàng , thậm chí vượt trội hơn hồ hết những người đàn ông trong đời họ. Đối diện với những thành công của các cô gái này , hồ hết đàn ông sẽ kết luận rằng các cô gái ấy ắt phải có tiêu chuẩn bạn trăm năm rất cao , và họ chắc là kén cá chọn canh lắm.
Giả thuyết ấy giống với số phận các cô gái tuổi Dần. Những thiếu nữ sinh vào năm được cho là hung tợn , hoang dã và có xác xuất kiểm soát mọi thứ - kể cả chồng.
Đã đến lúc đàn ông đương đại cần nhận ra rằng phụ nữ thành công vẫn là phụ nữ".
T. An.

Tại sao đàn ông sợ phụ nữ tuổi Dần?

Nhưng có thật họ "đáng sợ" thế không? Hãy nghe tâm tư của một cô gái Trung Quốc , tuổi hổ , trên Chinadaily:.
"Tôi , một 'cô gái tuổi Dần' khá bực mình với quan điểm này. Mặc dù không tin những điều người xưa nói , nhưng tôi chẳng thể không tự hỏi tại sao tổ tiên xưa lại có nghĩ suy thụ động như vậy với các cô gái tuổi Hổ từ hàng nghìn năm trước. Rồi sau thời gian ấy , tôi đọc một giả thuyết về "những cô gái dư thừa" , ám chỉ đến những người đang bước vào tuổi 30.
Theo giả thuyết này , tất cả đàn ông và dan ba được xếp vào 4 hạng: A , B , C và D , từ cao nhất đến thấp nhất. Và nó vận hành như sau: đàn ông hạng A cưới phụ nữ hạng B , đàn ông hạng B kết hôn với phụ nữ hạng C , rồi đàn ông hạng C chọn phụ nữ hạng D.
Cuối cùng , phụ nữ hạng A hoặc phải đơn chiếc , hoặc đi với đàn ông hạng D. Ví như họ không muốn làm thương tổn mình bằng các anh chàng hạng D , họ trở nên nhóm "những cô gái dư thừa".
Hóa ra , lý do chính khiến "các cô gái dư thừa" trở nên "thừa ra" nguyên do là vì họ đã quá thành công.
Nếu thuyết lí này đúng , tất cả các công trình nghiên cứu chỉ việc đặt các cô gái ấy lên tàu nhanh đi đến địa ngục.
Tôi chẳng thể hiểu tại sao đàn ông không thích phụ nữ hạng A cho đến khi bạn tôi kể với tôi kinh nghiệm mà cô ấy gặp phải gần đây khi tham gia một cuộc hò hẹn. Trong cuộc hẹn đó , cô bạn học rộng , lương cao của tôi đã thành công khi khiến các anh chàng phải chạy xa. Nhìn vào bảng giới thiệu trên người bạn tôi , các anh chàng chỉ hỏi một câu duy nhất: "Em có nghĩ là tôi đủ giỏi với em không?".
Cái vòng luẩn quẩn với các bạn quen và bỡ ngỡ của tôi là: những phụ nữ sáng ý , thành công và tham vọng đều gặp phải vấn đề như nhau. Họ ngang hàng , thậm chí vượt trội hơn hồ hết những người đàn ông trong đời họ. Đối diện với những thành công của các cô gái này , hồ hết đàn ông sẽ kết luận rằng các cô gái ấy ắt phải có tiêu chuẩn bạn trăm năm rất cao , và họ chắc là kén cá chọn canh lắm.
Giả thuyết ấy giống với số phận các cô gái tuổi Dần. Những thiếu nữ sinh vào năm được cho là hung tợn , hoang dã và có xác xuất kiểm soát mọi thứ - kể cả chồng.
Đã đến lúc đàn ông đương đại cần nhận ra rằng phụ nữ thành công vẫn là phụ nữ".
T. An.

Chủ tịch nước chúc hạ các đại biểu nữ đã đạt nhiều Thành quả trong kinh dinh làm ra. Chủ tịch nước nêu rõ , để đất nước đạt được những thành quả về xóa đói giảm nghèo , được liên hợp quốc ghi nhận , có phần đóng góp rất lớn của phụ nữ . Chủ tịch nước đánh giá cao Hội LHPN đã có hoạt động sát sườn , suy tôn những phu nu làm kinh tế giỏi. Chủ tịch nước cho rằng , từ kết quả đạt được Hội cần nhân rộng những điển hình tiền tiến , đã xóa nghèo , phải tiến tới làm giàu để đất nước có nhiều hơn những tấm gương điển hình. Chủ tịch nước bày tỏ , để sự nghiệp công nghiệp hóa , đương đại hóa đất nước được thực hành thành công , có vai trò hăng hái của các cấp Hội cơ sở và phu nu cả nước trong việc chủ động hội nhập , xây dựng từng lớp văn minh , gia đình hạnh phúc. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang với các đại biểu phụ nữ làm kinh tế giỏi. Ảnh: TTXVN. Đồng chí Nguyễn Thị Thanh Hòa , Ủy viên Trung ương Đảng , chủ tịch Hội LHPN Việt Nam thay mặt hơn 200 phu nu làm kinh tế giỏi , thông tin chủ tịch nước về hoạt động làm ra , kinh dinh của cần lao nữ trong thời kì qua. Hưng thịnh đại biểu kiến nghị về cơ chế chính sách hỗ trợ cán bộ nữ nghiên cứu khoa học , Công việc hội tại cơ sở , nguyện gắng gổ không ngừng trong Học hỏi , đoàn luyện , tiếp tục cống hiến cho Công việc Hội và phong trào phu nu . chủ tịch nước Trương Tấn Sang với các đại biểu phụ nữ làm kinh tế giỏi. Ảnh: TTXVN.

Chủ toạ nước Trương Tấn Sang tiếp kiến thân mật Đoàn đại biểu phụ nữ làm kinh tế giỏi

Chủ tịch nước chúc hạ các đại biểu nữ đã đạt nhiều Thành quả trong kinh dinh làm ra. Chủ tịch nước nêu rõ , để đất nước đạt được những thành quả về xóa đói giảm nghèo , được liên hợp quốc ghi nhận , có phần đóng góp rất lớn của phụ nữ . Chủ tịch nước đánh giá cao Hội LHPN đã có hoạt động sát sườn , suy tôn những phu nu làm kinh tế giỏi. Chủ tịch nước cho rằng , từ kết quả đạt được Hội cần nhân rộng những điển hình tiền tiến , đã xóa nghèo , phải tiến tới làm giàu để đất nước có nhiều hơn những tấm gương điển hình. Chủ tịch nước bày tỏ , để sự nghiệp công nghiệp hóa , đương đại hóa đất nước được thực hành thành công , có vai trò hăng hái của các cấp Hội cơ sở và phu nu cả nước trong việc chủ động hội nhập , xây dựng từng lớp văn minh , gia đình hạnh phúc. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang với các đại biểu phụ nữ làm kinh tế giỏi. Ảnh: TTXVN. Đồng chí Nguyễn Thị Thanh Hòa , Ủy viên Trung ương Đảng , chủ tịch Hội LHPN Việt Nam thay mặt hơn 200 phu nu làm kinh tế giỏi , thông tin chủ tịch nước về hoạt động làm ra , kinh dinh của cần lao nữ trong thời kì qua. Hưng thịnh đại biểu kiến nghị về cơ chế chính sách hỗ trợ cán bộ nữ nghiên cứu khoa học , Công việc hội tại cơ sở , nguyện gắng gổ không ngừng trong Học hỏi , đoàn luyện , tiếp tục cống hiến cho Công việc Hội và phong trào phu nu . chủ tịch nước Trương Tấn Sang với các đại biểu phụ nữ làm kinh tế giỏi. Ảnh: TTXVN.

.
Theo BBC , một đài truyền hình xứ sở đưa tin những tiếng la hét được nghe thấy vọng ra từ ngôi nhà nơi ba người phụ nữ được tìm thấy. Họ tuần tự là Michele Knight ( mất tăm năm 2002 khi 20 tuổi ) , Amanda Berry ( mất tăm vào năm 2003 lúc 16 tuổi ) và Gina DeJesus ( mất tăm năm 2004 ở tuổi 14 ).
Trong mấy vố fone đầy hoảng loạn cho cảnh sát , Berry confirm kẻ bắt giữ cô là Ariel Castro và cho biết đã trốn thoát sau khi ông này rời ngôi nhà. Một nghi phạm 52 tuổi đã bị bắt trong vụ việc. Truyền thông xứ sở cho hay người bị bắt chính là Castro.
Một người làm chứng nói với các kênh tin tức xứ sở rằng ông ta nhìn thấy một phụ nữ ôm một đứa trẻ chạy ra khỏi ngôi nhà , la hét xin giúp đỡ. "Tôi đã nghe thấy tiếng la hét... Rồi tôi thấy một phu nu cố gắng chạy ra ngoài" , người làm chứng có tên Charles nói. "Tôi tới hiên nhà và người phụ nữ nói , 'Xin hãy đưa tôi ra ngoài. Tôi đã ở đây lâu lắm rồi'. Tôi cứ tưởng đó là một vụ hành động tàn ác gia đình".
Cả tía phụ nữ đều được đưa vào bệnh viện và ở trong tình trạng sức khỏe tốt. Ít ra một trong số họ sắp sinh con. Vụ việc được cảnh sát Cleveland công báo hôm 6/5.
"Tôi vui mừng vì Amanda Berry , Gina DeJesus và Michelle Knight đều chưa chết và được tìm thấy" , thị trưởng Cleveland , Frank Jackson nói. "Chúng tôi có rất nhiều câu hỏi chưa có câu phản hồi liên tưởng tới vụ việc này và cuộc điều tra đang diễn ra".
Thông tin cuối cùng được ghi nhận về Berry là khi cô gọi cho người chị em gái để báo rằng sẽ đi nhờ xe tại một quán Burger King , khi trên đường từ chỗ làm về nhà. Năm 2004 , cô DeJesus được cho là đang trên đường từ trường về nhà khi mất tích.
Các vụ mất tăm nói trên được điều tra lại hồi năm ngoái , khi một người tù nói với nhà chức trách rằng cô Bery có xác xuất đã được chôn ở Cleveland. Địa ngục này sau thời gian ấy nhận án tù 4 năm rưỡi vì cung cấp báo cáo sai sự thật.
Hà Giang.

Ba phụ nữ Mỹ được tìm thấy sau 10 năm mất tích

.
Theo BBC , một đài truyền hình xứ sở đưa tin những tiếng la hét được nghe thấy vọng ra từ ngôi nhà nơi ba người phụ nữ được tìm thấy. Họ tuần tự là Michele Knight ( mất tăm năm 2002 khi 20 tuổi ) , Amanda Berry ( mất tăm vào năm 2003 lúc 16 tuổi ) và Gina DeJesus ( mất tăm năm 2004 ở tuổi 14 ).
Trong mấy vố fone đầy hoảng loạn cho cảnh sát , Berry confirm kẻ bắt giữ cô là Ariel Castro và cho biết đã trốn thoát sau khi ông này rời ngôi nhà. Một nghi phạm 52 tuổi đã bị bắt trong vụ việc. Truyền thông xứ sở cho hay người bị bắt chính là Castro.
Một người làm chứng nói với các kênh tin tức xứ sở rằng ông ta nhìn thấy một phụ nữ ôm một đứa trẻ chạy ra khỏi ngôi nhà , la hét xin giúp đỡ. "Tôi đã nghe thấy tiếng la hét... Rồi tôi thấy một phu nu cố gắng chạy ra ngoài" , người làm chứng có tên Charles nói. "Tôi tới hiên nhà và người phụ nữ nói , 'Xin hãy đưa tôi ra ngoài. Tôi đã ở đây lâu lắm rồi'. Tôi cứ tưởng đó là một vụ hành động tàn ác gia đình".
Cả tía phụ nữ đều được đưa vào bệnh viện và ở trong tình trạng sức khỏe tốt. Ít ra một trong số họ sắp sinh con. Vụ việc được cảnh sát Cleveland công báo hôm 6/5.
"Tôi vui mừng vì Amanda Berry , Gina DeJesus và Michelle Knight đều chưa chết và được tìm thấy" , thị trưởng Cleveland , Frank Jackson nói. "Chúng tôi có rất nhiều câu hỏi chưa có câu phản hồi liên tưởng tới vụ việc này và cuộc điều tra đang diễn ra".
Thông tin cuối cùng được ghi nhận về Berry là khi cô gọi cho người chị em gái để báo rằng sẽ đi nhờ xe tại một quán Burger King , khi trên đường từ chỗ làm về nhà. Năm 2004 , cô DeJesus được cho là đang trên đường từ trường về nhà khi mất tích.
Các vụ mất tăm nói trên được điều tra lại hồi năm ngoái , khi một người tù nói với nhà chức trách rằng cô Bery có xác xuất đã được chôn ở Cleveland. Địa ngục này sau thời gian ấy nhận án tù 4 năm rưỡi vì cung cấp báo cáo sai sự thật.
Hà Giang.

Sáng 19/2 , bà Phạm Thị Hằng ( 53 tuổi , phường Đằng Lâm , quận Hải An , Hải Phòng ) phát hiện tấm kính trên tường có một vết xuyên thủng. Sau đó , người phu nu viet nam hien dai trung niên này thấy dưới hiên nhà có một gói nilon chất chứa bột màu trắng và đoạn dây cháy chậm.
Công an Hải An phối hợp với Ban Sai khiến quân sự quận xác định vết trên tường là do đạn hoa cải bắn ra , chất bột trong túi nilon là dạng mìn tự chế. Sau 2 giờ , lực lượng chức năng đã vô hiệu hóa vật nổ này.
Hàng xóm cho biết , bà Hằng sống đơn thân từ 2 năm nay. Gần đây , bà có chăm chút hai cháu ngoại còn nhỏ. Trong giao tế hàng xóm , bà không có mâu thuẫn với ai.
Cơ quan chức năng đang làm rõ vụ việc.
Hải Hưng.

Một phụ nữ việt nam giỏi việc nước đảm việc nhà độc thân bị đặt mìn trước nhà

Sáng 19/2 , bà Phạm Thị Hằng ( 53 tuổi , phường Đằng Lâm , quận Hải An , Hải Phòng ) phát hiện tấm kính trên tường có một vết xuyên thủng. Sau đó , người phu nu viet nam hien dai trung niên này thấy dưới hiên nhà có một gói nilon chất chứa bột màu trắng và đoạn dây cháy chậm.
Công an Hải An phối hợp với Ban Sai khiến quân sự quận xác định vết trên tường là do đạn hoa cải bắn ra , chất bột trong túi nilon là dạng mìn tự chế. Sau 2 giờ , lực lượng chức năng đã vô hiệu hóa vật nổ này.
Hàng xóm cho biết , bà Hằng sống đơn thân từ 2 năm nay. Gần đây , bà có chăm chút hai cháu ngoại còn nhỏ. Trong giao tế hàng xóm , bà không có mâu thuẫn với ai.
Cơ quan chức năng đang làm rõ vụ việc.
Hải Hưng.

Lãnh đạo Cty CP vận chuyển và service Phú Hoàng và Báo Đà Nẵng trao tiền , xi- măng trợ giúp gia đình ông Huỳnh Can.

Hỗ trợ xây dựng nhà tình nghĩa cho ông Huỳnh Can

Lãnh đạo Cty CP vận chuyển và service Phú Hoàng và Báo Đà Nẵng trao tiền , xi- măng trợ giúp gia đình ông Huỳnh Can.

Con đường biến thành doanh nhân của cô gái khuyết tậtANHN-THAO-VAN-1766-1382160333.jpg

Thảo Vân diễn thuyết về chủ đề "Doanh nghiệp xã hội" cho các sinh viên Singapore.

Chào đời trong gia đình thuần nông ở vùng quê nghèo tỉnh Nghệ An, Vân là em gái của hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng (đã mất). Cũng như người anh mình, Vân mới sinh ra bình thường, càng lớn thì cơ thể càng biến dạng, teo tóp không phát triển được. Không chịu đầu hàng số phận và ý thức chỉ có việc học mới có thể cải thiện được cuộc sống của mình, Thảo Vân cùng anh trai đã vượt qua bao khó khăn, cực nhọc để học hết PTTH tại quê nhà.

Lúc đầu việc học của Vân gặp vô vàn khó khăn, vì ngoài phải ngồi xe lăn đến lớp còn thường xuyên bị bạn bè trêu chọc với nhiều trò đùa ác ý. Thương con, bố mẹ xin cho Vân vào trường trẻ em khuyết tật để em đỡ tủi thân và dễ hòa nhập với các bạn. Luôn ý thức được hoàn cảnh của mình và thương bố mẹ vất vả vì phải nuôi 2 con tật nguyền đi học, Thảo Vân cố gắng học hành, giành nhiều thành tích. Lớp 9 Vân đạt giải nhất cờ vua, năm lớp 10 đạt giải nhất cờ tướng khối PTTH cấp tỉnh, năm 2003 đạt học sinh giỏi môn Anh văn…

Bước ngoặt trong cuộc đời Thảo Vân là khi tiếp xúc với chiếc máy tính và những công nghệ về máy tính từ người anh trai của mình. "Tôi cảm nhận được cái duyên và niềm đam mê của cuộc đời mình với công nghệ thông tin, vì những công dụng tiện lợi để truyền tải thông tin, những tính năng rất phù hợp với người khuyết tật để vận hành và phát triển", cô gái nhìn nhận.

Thảo Vân theo học một lớp đào tạo về tin học tại Hà Nội và bắt nhịp rất nhanh. Chỉ sau thời gian ngắn, cô đã có thể sử dụng thành thạo vi tính với các chương trình phần mềm cơ bản như các chương trình phần mềm đồ họa, photoshop... 

Thảo Vân bắt đầu tự lập cuộc sống mới mẻ bằng việc nộp đơn và được tuyển dụng vào một công ty liên doanh giữa Việt Nam và Đan Mạch, chuyên cung cấp phần mềm các sản phẩm đồ họa cho các công ty bất động sản quốc tế với mức lương khá cao. Năm 2006, người anh khuyết tật của Vân cùng nhóm bạn mở Công ty Nghị lực sống ở Hà Nội để giới thiệu, hướng nghiệp, đào tạo miễn phí cho người khuyết tật. Lĩnh vực hoạt động chủ yếu là tin học và ngoại ngữ.

Thảo Vân chia sẻ: “Khi đó tôi đã phải đắn đo lắm để quyết định xin nghỉ việc ở công ty về giúp anh Hùng quản lý và đào tạo ở trung tâm, làm chuyên viên tư vấn đồng cảnh trên website Nghilucsong.net".

Video:Cô gái khuyết tật và Trung tâm Nghị lực sống

Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng mất đột ngột vào 31/12/2012. Từ đó Vân thay mặt anh điều hành quản lý công ty. Thảo Vân cho biết thêm, từ khi anh trai mất, công ty gặp rất nhiều khó khăn, học viên cũng giảm nhiều do họ không thấy thần tượng của mình nữa. Cô gái trẻ đã phải nỗ lực cố gắng để công ty tiếp tục vận hành. “Tôi phải đến gặp các đối tác cũ để thuyết phục họ tiếp tục ký hợp đồng, đồng thời mở rộng mối quan hệ với các đối tác khác để xin tài trợ. Việc lấy lại tinh thần cho mọi người trong công ty sau cú sốc vì mất đi anh Hùng mất cũng rất quan trọng. Quá nhiều khó khăn nhưng không sao, cứ bước đi rồi đường sẽ thẳng”, Thảo Vân lạc quan nói.

Hiểu và chia sẻ với những việc Thảo Vân làm, xung quanh cô, một đội ngũ tình nguyện viên đông đảo từ các trường đại học và nhiều doanh nghiệp, công ty ở Hà Nội… đã chung tay góp sức, cộng tác với Trung tâm Nghị lực sống để liên kết đào tạo và giải quyết việc làm cho người khuyết tật.

Trong căn hộ chật hẹp thuê trên tầng 6 ở chung cư Linh Đàm, vừa là nơi làm việc, vừa  là chỗ ăn ở, sinh hoạt cho hàng chục con người khuyết tật, Thảo Vân trải lòng: “Tôi chỉ mong sao có một chỗ ở để học viên làm việc và học tập ổn định, không phải nay chuyển chỗ này, mai chuyển chỗ khác, mệt mỏi lắm".

Học viên của Trung tâm Nghị lực sống là các bạn trẻ khuyết tật khắp mọi miền đất nước. Họ đến đây được miễn 100% học phí, chỉ phải đóng tiền ăn và tiền trọ là một triệu đồng một tháng. Hàng ngày Vân và các tình nguyện viên dành nhiều thời gian để đào tạo miễn phí tin học, tiếng Anh và các môn học sáng tạo, tổ chức các chương trình về kỹ năng mềm cho học viên.

Tính đến nay, Trung tâm Nghị lực sống đã tiếp nhận và đào tạo được gần 600 học viên, trong đó 65% số học viên được đào tạo tại trung tâm đã có công ăn việc làm ổn định. Nhiều người trong số họ quay lại trung tâm làm giảng viên tình nguyện cho các học viên khác. Các khóa học ở đây không chỉ giúp người khuyết tật  được trang bị kiến thức Tin học, khơi dậy niềm tin, nghị lực sống mà còn khẳng định được vai trò của bản thân với xã hội.

Cô gái nhỏ bé Thảo Vân còn tổ chức rất nhiều những chương trình hoạt động từ thiện xã hội như chương trình “Bánh chưng xanh” - xuân Mậu Tý;  “Mang trung thu đến vùng lũ quét” cho 1.000 trẻ em nghèo xã Minh Quân (Chấn Yên, Yên Bái) với số tiền quyên góp được là 27 triệu đồng; tổ chức Giáng sinh cho những mảnh đời bất hạnh ở huyện Nghi Lộc, Nghệ An được 20 triệu đồng; tặng 10.000 phần mềm bản quyền diệt virus cho cộng đồng người khuyết tật trị giá hàng tỷ đồng…

anh-top-3913-1382160333.jpg

Thảo Vân trong một lần làm từ thiện ở Hà Giang.

Với trái tim biết yêu thương và những việc làm thiện nguyện của mình, Thảo Vân được nhận các giải thưởng “Nhân tài đất Việt”, “Chim én”, và mới đây là giải thưởng “Tầm nhìn phụ nữ” do Hội Phụ nữ Quốc tế trao tặng.

Bài và ảnh:Hữu Nam

Con đường biến thành thương nhân của cô gái dị tật

Con đường biến thành doanh nhân của cô gái khuyết tậtANHN-THAO-VAN-1766-1382160333.jpg

Thảo Vân diễn thuyết về chủ đề "Doanh nghiệp xã hội" cho các sinh viên Singapore.

Chào đời trong gia đình thuần nông ở vùng quê nghèo tỉnh Nghệ An, Vân là em gái của hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng (đã mất). Cũng như người anh mình, Vân mới sinh ra bình thường, càng lớn thì cơ thể càng biến dạng, teo tóp không phát triển được. Không chịu đầu hàng số phận và ý thức chỉ có việc học mới có thể cải thiện được cuộc sống của mình, Thảo Vân cùng anh trai đã vượt qua bao khó khăn, cực nhọc để học hết PTTH tại quê nhà.

Lúc đầu việc học của Vân gặp vô vàn khó khăn, vì ngoài phải ngồi xe lăn đến lớp còn thường xuyên bị bạn bè trêu chọc với nhiều trò đùa ác ý. Thương con, bố mẹ xin cho Vân vào trường trẻ em khuyết tật để em đỡ tủi thân và dễ hòa nhập với các bạn. Luôn ý thức được hoàn cảnh của mình và thương bố mẹ vất vả vì phải nuôi 2 con tật nguyền đi học, Thảo Vân cố gắng học hành, giành nhiều thành tích. Lớp 9 Vân đạt giải nhất cờ vua, năm lớp 10 đạt giải nhất cờ tướng khối PTTH cấp tỉnh, năm 2003 đạt học sinh giỏi môn Anh văn…

Bước ngoặt trong cuộc đời Thảo Vân là khi tiếp xúc với chiếc máy tính và những công nghệ về máy tính từ người anh trai của mình. "Tôi cảm nhận được cái duyên và niềm đam mê của cuộc đời mình với công nghệ thông tin, vì những công dụng tiện lợi để truyền tải thông tin, những tính năng rất phù hợp với người khuyết tật để vận hành và phát triển", cô gái nhìn nhận.

Thảo Vân theo học một lớp đào tạo về tin học tại Hà Nội và bắt nhịp rất nhanh. Chỉ sau thời gian ngắn, cô đã có thể sử dụng thành thạo vi tính với các chương trình phần mềm cơ bản như các chương trình phần mềm đồ họa, photoshop... 

Thảo Vân bắt đầu tự lập cuộc sống mới mẻ bằng việc nộp đơn và được tuyển dụng vào một công ty liên doanh giữa Việt Nam và Đan Mạch, chuyên cung cấp phần mềm các sản phẩm đồ họa cho các công ty bất động sản quốc tế với mức lương khá cao. Năm 2006, người anh khuyết tật của Vân cùng nhóm bạn mở Công ty Nghị lực sống ở Hà Nội để giới thiệu, hướng nghiệp, đào tạo miễn phí cho người khuyết tật. Lĩnh vực hoạt động chủ yếu là tin học và ngoại ngữ.

Thảo Vân chia sẻ: “Khi đó tôi đã phải đắn đo lắm để quyết định xin nghỉ việc ở công ty về giúp anh Hùng quản lý và đào tạo ở trung tâm, làm chuyên viên tư vấn đồng cảnh trên website Nghilucsong.net".

Video:Cô gái khuyết tật và Trung tâm Nghị lực sống

Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng mất đột ngột vào 31/12/2012. Từ đó Vân thay mặt anh điều hành quản lý công ty. Thảo Vân cho biết thêm, từ khi anh trai mất, công ty gặp rất nhiều khó khăn, học viên cũng giảm nhiều do họ không thấy thần tượng của mình nữa. Cô gái trẻ đã phải nỗ lực cố gắng để công ty tiếp tục vận hành. “Tôi phải đến gặp các đối tác cũ để thuyết phục họ tiếp tục ký hợp đồng, đồng thời mở rộng mối quan hệ với các đối tác khác để xin tài trợ. Việc lấy lại tinh thần cho mọi người trong công ty sau cú sốc vì mất đi anh Hùng mất cũng rất quan trọng. Quá nhiều khó khăn nhưng không sao, cứ bước đi rồi đường sẽ thẳng”, Thảo Vân lạc quan nói.

Hiểu và chia sẻ với những việc Thảo Vân làm, xung quanh cô, một đội ngũ tình nguyện viên đông đảo từ các trường đại học và nhiều doanh nghiệp, công ty ở Hà Nội… đã chung tay góp sức, cộng tác với Trung tâm Nghị lực sống để liên kết đào tạo và giải quyết việc làm cho người khuyết tật.

Trong căn hộ chật hẹp thuê trên tầng 6 ở chung cư Linh Đàm, vừa là nơi làm việc, vừa  là chỗ ăn ở, sinh hoạt cho hàng chục con người khuyết tật, Thảo Vân trải lòng: “Tôi chỉ mong sao có một chỗ ở để học viên làm việc và học tập ổn định, không phải nay chuyển chỗ này, mai chuyển chỗ khác, mệt mỏi lắm".

Học viên của Trung tâm Nghị lực sống là các bạn trẻ khuyết tật khắp mọi miền đất nước. Họ đến đây được miễn 100% học phí, chỉ phải đóng tiền ăn và tiền trọ là một triệu đồng một tháng. Hàng ngày Vân và các tình nguyện viên dành nhiều thời gian để đào tạo miễn phí tin học, tiếng Anh và các môn học sáng tạo, tổ chức các chương trình về kỹ năng mềm cho học viên.

Tính đến nay, Trung tâm Nghị lực sống đã tiếp nhận và đào tạo được gần 600 học viên, trong đó 65% số học viên được đào tạo tại trung tâm đã có công ăn việc làm ổn định. Nhiều người trong số họ quay lại trung tâm làm giảng viên tình nguyện cho các học viên khác. Các khóa học ở đây không chỉ giúp người khuyết tật  được trang bị kiến thức Tin học, khơi dậy niềm tin, nghị lực sống mà còn khẳng định được vai trò của bản thân với xã hội.

Cô gái nhỏ bé Thảo Vân còn tổ chức rất nhiều những chương trình hoạt động từ thiện xã hội như chương trình “Bánh chưng xanh” - xuân Mậu Tý;  “Mang trung thu đến vùng lũ quét” cho 1.000 trẻ em nghèo xã Minh Quân (Chấn Yên, Yên Bái) với số tiền quyên góp được là 27 triệu đồng; tổ chức Giáng sinh cho những mảnh đời bất hạnh ở huyện Nghi Lộc, Nghệ An được 20 triệu đồng; tặng 10.000 phần mềm bản quyền diệt virus cho cộng đồng người khuyết tật trị giá hàng tỷ đồng…

anh-top-3913-1382160333.jpg

Thảo Vân trong một lần làm từ thiện ở Hà Giang.

Với trái tim biết yêu thương và những việc làm thiện nguyện của mình, Thảo Vân được nhận các giải thưởng “Nhân tài đất Việt”, “Chim én”, và mới đây là giải thưởng “Tầm nhìn phụ nữ” do Hội Phụ nữ Quốc tế trao tặng.

Bài và ảnh:Hữu Nam


Chàng trai tôi thích chưa tặng bông người đẹp dù đã 20/10

Mọi người thường nói tôi là cô gái dễ thương. Biết bao bạn bè, đồng nghiệp, những người sống xung quanh, thậm chí cả những người mới gặp lần đầu… tôi cũng đều được họ thương mến.

Biết bao người đã theo đuổi tháng năm ngắn, dài, người giàu có, người chân thành, người nhiệt tình, người chiều chuộng… đủ cả, nhưng tôi không thấy trái tim mình rung động trước ai, không thấy mình thương nhớ ai.

Rồi tự nhiên một ngày tình cờ tôi gặp một người xa lạ, hỏi chuyện ra mới ồ lên là “cũng có quen”. Thời gian ngắn ngủi, chẳng biết về nhau nhiều, nhưng trái tim tôi xao xuyến, tâm hồn xúc động, cảm nhận tin tưởng, hạnh phúc.

Tôi không thể thôi nghĩ về “đồng chí” dù đã cố gắng kìm nén và lý trí, không thể ngừng hy vọng và tưởng tượng ra bao nhiêu niềm hạnh phúc ở tương lai… Tôi có nên gọi đó là yêu?

Chẳng lẽ người ta có thể yêu nhau chỉ qua lần đầu gặp gỡ, chẳng kịp nhớ kỹ mặt nhau? Tôi vốn đâu phải người vội vàng, bồng bột, đâu phải là rung động của tuổi 16, đôi mươi, đâu phải chưa từng trải để thích ai không còn lý trí. Nhưng tôi chợt  không kiểm soát được trái tim mình. Tôi thương anh rồi ư? Tôi có vội vàng quá không? Tôi có lãng mạn và viển vông quá không?

Tôi còn nhớ Edison từng cầu hôn Mari: “Cô có ưng làm vợ tôi không? Tôi xin cô hãy suy nghĩ trong 5 phút”. Mari đáp: “Em không muốn ông phải chờ lâu đến thế. Vâng, em nhận lời”. Và họ đã có một quyết định đúng đắn và sáng suốt cho đến mãi về sau...

Tôi nghĩ nếu thương mến nhau thì thể hiện tình cảm dành cho nhau, dù từ người con trai, hay con gái, nhưng tình yêu phải bắt đầu từ cả hai phía… Nếu có cơ hội gặp nhau, tôi cũng sẽ chỉ hỏi “đồng chí”: “Có phải duyên nhau thì thắm lại. Đừng xanh như lá, bạc như vôi”. Cũng không biết quen bao lâu để tôi hỏi là hợp lý và cần bao nhiêu thời gian để “đồng chí” trả lời em là chính xác với tình cảm của mình.

Tôi biết ở đời thương nhau được khó lắm, đâu phải dễ dàng hễ cứ gặp là yêu. Nếu “đồng chí” trả lời tôi rằng: “Tôi không phải một nửa của bạn”. Tôi sẽ vẫn cảm ơn anh, cảm ơn đời và tiếp tục hành trình đi tìm một nửa của mình, dù tôi rất buồn.

“Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi. Và có thể suốt đời không tìm thấy. Nếu chẳng có anh tôi đành sống vậy. Không lấy nửa của ai làm nửa của mình”. Người chị động viên tôi: “Ai cũng có một nửa của mình em ạ. Nhưng có người may mắn ngay lần đầu tiên đã gặp. Có người phải đợi đến lần gặp thứ 2, thứ 3,… Chị tin em sẽ hạnh phúc bởi vì em xứng đáng”.

Anh từng nhắn tin thăm tôi cả sáng, chiều. Khi tôi vừa tỉnh giấc, anh chúc tôi một ngày vui vẻ. Buổi tối trước khi ngủ, anh chúc tôi ngủ ngon. Nhưng rồi bỗng nhiên anh không còn chủ động nhắn tin cho tôi nữa. Khi tôi hỏi, anh thường trả lời: “Mấy hôm nay anh bận nhiều công việc”, “anh đi làm đêm”, hoặc “Anh đang đi làm. Anh nhắn tin sau nhé”…

Tôi thông cảm. Rồi tôi đợi chờ… Hôm nay (20/10) tôi nhận được cả rừng hoa và cơn mưa những lời chúc tốt lành, hạnh phúc. Nhưng có một người tôi mong đợi mãi lại chẳng thấy đâu.

Lòng cứ nhủ lòng đợi chờ, chờ đợi… rồi thời gian càng về cuối ngày, nỗi thất vọng trào dâng khiến tôi òa khóc. Hình như tôi đã gặp phải gỗ, đá vô tình? “Đồng chí” bận cả trong nhiều ngày không nhắn được một cái tin thăm tôi ư, thậm chí cả là ngày hôm nay cũng không? Hình như “đồng chí” thậm chí còn chẳng coi tôi là “Phụ nữ Việt Nam”.

Có lẽ “đồng chí” nghĩ tôi từ hành tinh xa xôi nào đến, sao Hỏa là hay sao Kim… đường đột xuất hiện trong cuộc đời “đồng chí”. Trái tim “đồng chí” đối với tôi là hoàn toàn băng giá. Bạn tôi bảo rằng: “Khi một người đàn ông yêu. Họ có thể tìm ra mọi lý do để có thể bày tỏ tình cảm của mình. Họ chỉ không thể làm được một điều gì đó khi họ không yêu”.

Chúng mình đều là trí thức, sao “đồng chí” chẳng nói rõ với tôi một câu. Tôi chân thành, tôi có một tâm hồn đẹp, tôi hiểu nhân, nghĩa, lễ... Sao tôi vẫn chưa tìm được bến bờ hạnh phúc của riêng mình?

>> Xem thêm: 20/10 với một cảm xúc buồn nhẹ với lũ con trai não ngắn!

Katy

Chia sẻ bài viết của bạn về đời sống, xã hội tại đây.

Chàng trai tôi thích chưa tặng hoa người quyến rũ dù đã 20/10

Chàng trai tôi thích chưa tặng bông người đẹp dù đã 20/10

Mọi người thường nói tôi là cô gái dễ thương. Biết bao bạn bè, đồng nghiệp, những người sống xung quanh, thậm chí cả những người mới gặp lần đầu… tôi cũng đều được họ thương mến.

Biết bao người đã theo đuổi tháng năm ngắn, dài, người giàu có, người chân thành, người nhiệt tình, người chiều chuộng… đủ cả, nhưng tôi không thấy trái tim mình rung động trước ai, không thấy mình thương nhớ ai.

Rồi tự nhiên một ngày tình cờ tôi gặp một người xa lạ, hỏi chuyện ra mới ồ lên là “cũng có quen”. Thời gian ngắn ngủi, chẳng biết về nhau nhiều, nhưng trái tim tôi xao xuyến, tâm hồn xúc động, cảm nhận tin tưởng, hạnh phúc.

Tôi không thể thôi nghĩ về “đồng chí” dù đã cố gắng kìm nén và lý trí, không thể ngừng hy vọng và tưởng tượng ra bao nhiêu niềm hạnh phúc ở tương lai… Tôi có nên gọi đó là yêu?

Chẳng lẽ người ta có thể yêu nhau chỉ qua lần đầu gặp gỡ, chẳng kịp nhớ kỹ mặt nhau? Tôi vốn đâu phải người vội vàng, bồng bột, đâu phải là rung động của tuổi 16, đôi mươi, đâu phải chưa từng trải để thích ai không còn lý trí. Nhưng tôi chợt  không kiểm soát được trái tim mình. Tôi thương anh rồi ư? Tôi có vội vàng quá không? Tôi có lãng mạn và viển vông quá không?

Tôi còn nhớ Edison từng cầu hôn Mari: “Cô có ưng làm vợ tôi không? Tôi xin cô hãy suy nghĩ trong 5 phút”. Mari đáp: “Em không muốn ông phải chờ lâu đến thế. Vâng, em nhận lời”. Và họ đã có một quyết định đúng đắn và sáng suốt cho đến mãi về sau...

Tôi nghĩ nếu thương mến nhau thì thể hiện tình cảm dành cho nhau, dù từ người con trai, hay con gái, nhưng tình yêu phải bắt đầu từ cả hai phía… Nếu có cơ hội gặp nhau, tôi cũng sẽ chỉ hỏi “đồng chí”: “Có phải duyên nhau thì thắm lại. Đừng xanh như lá, bạc như vôi”. Cũng không biết quen bao lâu để tôi hỏi là hợp lý và cần bao nhiêu thời gian để “đồng chí” trả lời em là chính xác với tình cảm của mình.

Tôi biết ở đời thương nhau được khó lắm, đâu phải dễ dàng hễ cứ gặp là yêu. Nếu “đồng chí” trả lời tôi rằng: “Tôi không phải một nửa của bạn”. Tôi sẽ vẫn cảm ơn anh, cảm ơn đời và tiếp tục hành trình đi tìm một nửa của mình, dù tôi rất buồn.

“Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi. Và có thể suốt đời không tìm thấy. Nếu chẳng có anh tôi đành sống vậy. Không lấy nửa của ai làm nửa của mình”. Người chị động viên tôi: “Ai cũng có một nửa của mình em ạ. Nhưng có người may mắn ngay lần đầu tiên đã gặp. Có người phải đợi đến lần gặp thứ 2, thứ 3,… Chị tin em sẽ hạnh phúc bởi vì em xứng đáng”.

Anh từng nhắn tin thăm tôi cả sáng, chiều. Khi tôi vừa tỉnh giấc, anh chúc tôi một ngày vui vẻ. Buổi tối trước khi ngủ, anh chúc tôi ngủ ngon. Nhưng rồi bỗng nhiên anh không còn chủ động nhắn tin cho tôi nữa. Khi tôi hỏi, anh thường trả lời: “Mấy hôm nay anh bận nhiều công việc”, “anh đi làm đêm”, hoặc “Anh đang đi làm. Anh nhắn tin sau nhé”…

Tôi thông cảm. Rồi tôi đợi chờ… Hôm nay (20/10) tôi nhận được cả rừng hoa và cơn mưa những lời chúc tốt lành, hạnh phúc. Nhưng có một người tôi mong đợi mãi lại chẳng thấy đâu.

Lòng cứ nhủ lòng đợi chờ, chờ đợi… rồi thời gian càng về cuối ngày, nỗi thất vọng trào dâng khiến tôi òa khóc. Hình như tôi đã gặp phải gỗ, đá vô tình? “Đồng chí” bận cả trong nhiều ngày không nhắn được một cái tin thăm tôi ư, thậm chí cả là ngày hôm nay cũng không? Hình như “đồng chí” thậm chí còn chẳng coi tôi là “Phụ nữ Việt Nam”.

Có lẽ “đồng chí” nghĩ tôi từ hành tinh xa xôi nào đến, sao Hỏa là hay sao Kim… đường đột xuất hiện trong cuộc đời “đồng chí”. Trái tim “đồng chí” đối với tôi là hoàn toàn băng giá. Bạn tôi bảo rằng: “Khi một người đàn ông yêu. Họ có thể tìm ra mọi lý do để có thể bày tỏ tình cảm của mình. Họ chỉ không thể làm được một điều gì đó khi họ không yêu”.

Chúng mình đều là trí thức, sao “đồng chí” chẳng nói rõ với tôi một câu. Tôi chân thành, tôi có một tâm hồn đẹp, tôi hiểu nhân, nghĩa, lễ... Sao tôi vẫn chưa tìm được bến bờ hạnh phúc của riêng mình?

>> Xem thêm: 20/10 với một cảm xúc buồn nhẹ với lũ con trai não ngắn!

Katy

Chia sẻ bài viết của bạn về đời sống, xã hội tại đây.


Popular Posts