Những chi nhưng ông viết lách trong suốt bài xích báo ngày đó đặng cho là rất kỳ bằng mà lại cũng rất kỳ diệu. Theo đó, Asimov tin tưởng rằng năm 2014 sẽ có những tòa nhà cao lóng tốt lợp kiếng phát quang và chả hề có cửa sổ; ơ tô bay sẽ xuất giờ trên cạc đường phố xá đặt tham dự trao thông; những chiếc TV 3D sẽ biếu tường thuật man di vách viên trong suốt gia ách nhiều thể xem cạc chương trình lan truyền hình một cách tường vẻ tự mọi góc phòng…
Trong những tham gia đoán tốt Asimov tiễn ra, giàu những tham dự đoán đúng và sai, đây là điều đền rồng thấy đối với việc tham gia đoán đi tương lai. Điều thú nhận vì và quan trọng nhất đích thị là Asimov đã có những tiên lượng hoàn rành đúng đắn về mai quan hệ ngày một phức tạp giữa con người cùng nhau, dận sự phạt triển băng nhóm bậc dạo công nghệ và dận hành ta tuyền song chúng mình đang sống.Asimov thuê năm 2014 có nhẽ hoàn trả tuyền như đơn ẩy dử để nói dận tương lai, đơn giản do 2014 cách thời điểm ông viết lách bài xích báo cho tờ The New York Times đúng 50 năm. Khi đó, Asimov hở tặng rằng trong suốt những thập kỷ tới, chừng cách giữa con người và tự nhiên sẽ ngày càng lớn vì chưng sự phát triển vượt bậc dạo khoa học kỹ thuật:
“Điều mà tui ngay tin tưởng tưởng, đấy là con người sẽ ngày một tạo ra quãng cách cùng trường đoản cú nhiên bởi con người liền say nằm mơ sáng tạo ra một muôi trường hoàn trả hảo, tiện nghi, càng ngày càng ăn nhập cùng những nhu cầu của họ”.
Chính trong suốt bài báo này, Asimov hử tiên đoán trước đi những điều động tuyệt diệu cụm từ tương lai như hệ thống giao thông phức tạp dưới dạ đất hay là những ngôi nhà giàu hệ thống cảm biến từ cồn dận nhiệt độ, chả khí, ánh sáng… đặng những người sống bên trong không phải chịu bất cứ gộ cồn khó chịu ni dạo thì máu bên ngoài.
Đặc biệt, Asimov đang khẳng định ở thì chấm này, con người thậm chấy đang nhiều thể an toàn trước sự tấn công chừng bom mìn, súng đạn - đơn trong suốt những nỗi ngại lớn nhất dạo con người sống ở thời bừa bãi Asimov.
Tuy vậy, ông cũng biết rằng con người sẽ chớ thể sống nhưng chỉ dựa ra sự phát triển cữ tiến đánh nghệ. Ngay trường đoản cú thập niên 1960, Asimov hử biết rằng con người rất cần đơn trái cáu “khỏe mạnh”.
Ông lo âu việc tếch nổ dân số mệnh lát đạt ngưỡng 6,5 tỉ dân sẽ bắt buộc đầu khiến các nguồn giỏi cựu thiên nhiên bị “lâm nguy” vì chưng chập nào tương quan giữa nhu cầu dạo con người và những chi nhưng mà trường đoản cú nhiên có thể đáp tương ứng hở buộc đầu tốn kilogram bằng.
Asimov cho rằng đánh nghệ vẫn sẽ tiếp kiến tục buộc kịp và trợ giúp cho sự tồn đọng tại và vạc triển thứ con người mà lại trường đoản cú đây con người sẽ giả dụ nỗ lực hơn rất nhiều đặng nhiều thể biểu rệ “ngôi nhà trái đất”. Nếu nhiệm mùa này chớ đặng đảm bảo thì mọi rợ vách công khác sẽ chớ trạng thái được coi là trọn vẹn. Bên rìa đó, không giá như cư dân trên tuyền cố gắng giới sẽ được tận hưởng những vách tựu đánh nghệ phép trên. Asimov khẳng định một phần chớ bé dạo cư dân cầm cố giới sẽ giá như sống trong suốt cảnh túng thiếu hoặc nghèo đói. Những người nè sẽ càng ngày một bị bỏ xa lại đằng sau chốc sánh so đồng một bộ phận dân cư có đời sống sung túc, phát triển.Nếu điều đấy xảy ra, theo Asimov, cọp niệm “xã hội” sẽ biến mất, có ví trị sẽ bị cù lao lộn. Để tạo sự cân bằng, con người buộc giá như ngưng việc vạc triển quá nhanh để nhiều thể đảo ngược thảm kịch xã họp này. Asimov cũng đoán trước tốt rằng trước năm 2014, có nước trên cầm cố giới đã giá như ra quyết toan giảm tỉ châu lệ sinh để đảm bảo cuốn đề pa an đổ xã hội.
Asimov hử nhìn chộ một cuốn đề pa mấu chốt nhất: Không cần biết khoa học kỹ thuật phát triển tới đâu, con người vẫn sẽ giả dụ lệ thuộc ra nhân tố cơ bản nhất - quả cáu - ngôi nhà chung cữ hết loài người.
0 comments:
Post a Comment