background img

Tin tức mới

Showing posts with label yêu thương. Show all posts
Showing posts with label yêu thương. Show all posts
Ở một ngã tư lúc đang dừng đèn đỏ , một bà mẹ trẻ nói chuyện với đứa nam tử nhỏ đang ngồi phía trước xe. Mẹ hỏi: “Lớn lên con sẽ làm nghề gì nè?”. Vừa Khi đó một chiếc xe cấp cứu hụ còi chạy ngang , đứa bé nói luôn: “Con làm lái xe lái xe cấp cứu”. Người mẹ hờn giận rít lên: “Trời đất , mẹ dạy con bao nhiêu lần rồi , lớn lên con phải làm kỹ sư , làm giám đốc chứ!” Con phải thành “ông nọ , bà kia”Bé H. Mai năm nay chỉ mới học lớp 1 nhưng đã có một thâm niên đến trường đến lớp thật đáng nể: 18 tháng đi nhà trẻ , vừa qua 2 tuổi mẹ chở đến trường dạy nhạc nhưng nhà trường chê bé quá , chưa học được , thế thì học múa , học bơi; đến 3 tuổi học vẽ ở nhà thiếu nhi; 4 tuổi học đàn , học chữ tiếng Việt; 5 tuổi học thêm tiếng Anh cùng với việc duy trì những môn học kia. Bây giờ học lớp 1 bé Mai còn phải đến nhà cô giáo học thêm tập chép để rèn chữ cho đẹp. Hôm nào đi học về với điểm 8 trong vở , Mai lấm la lấm lét chờ đợi , thế nào mẹ cũng thắc mắc: “Sao chỉ có 8 vậy con?”. Đối với chị Vân , anh Hoàng - cha mẹ bé Mai - thì con mình khăng khăng là một thiên tài ở bất kỳ lĩnh vực nào: cầm , kỳ , thi , họa...Trong giờ giải lao trên một giảng đường đại học , cô giáo trao đổi với Tấn Minh , một sinh viên thường hay đi trễ hoặc vắng học: “Bộ em thích cả hai ngành luôn hay sao mà em học hai trường y dược với nhà băng không liên hệ gì với nhau vậy?”. Minh bối rối trả lời: “Dạ hổng phải. Do ba em kinh doanh chứng khoán nên muốn em trở thành chuyên viên tài chính , còn mẹ nói mẹ chỉ thích em làm bác sĩ!”.Chị Xuân Thảo là một giảng sư đại học có Thấp thạc sĩ , năm nay đã qua tuổi băm rồi mà vẫn phòng không gối chiếc. Không phải chị xấu xí hay vô duyên bạc phận gì mà chẳng qua là ba mẹ chị khó quá. Có người tự tìm đến với chị , có người qua người quen giới thiệu , nhưng ai ba mẹ chị cũng chê hết. Nào là nử tử cành vàng lá ngọc , nào là xinh đẹp , học giỏi , có Thấp cao... Cần phải theo ba mẹ chị thì chưa thấy ai xứng với chị hết. Cho đến bây giờ chị ở “U lỡ cỡ” , không còn mấy cơ hội để tuyển trạch. Qua bán nhật đi dạy giùm người bạn ở trường bổ túc văn hóa , chị Thảo gặp anh Chinh là một công nhân ngày đi làm tối đi học. Với thời gian hai người đã có đem động vật sâu đậm , nhưng đến khi đưa anh về ra mắt , mẹ chị đã nước mắt ngắn dài , bỏ ăn mấy ngày , vì “Con cái gì nuôi cho ăn học khôn lớn , có văn bằng cao , không biết lấy thầy thuốc , kỹ sư để làm ông nọ bà kia với người ta mà lại...”. Đến bây giờ chị Thảo tuyệt đối bế tắc về việc xây dựng hôn phối cho mình.Đừng quá “ảo tưởng” về conNhững câu chuyện ở trên cho thấy có nhiều kiểu sức ép tâm lý cha mẹ gây ra cho con cái , như: về chuyện học hành , con phải luôn đạt thành tích cao , luôn đứng đầu bảng; về công việc , con phải làm việc ở những ngành nghề , những nơi danh giá , sang trọng , hoặc kiếm nhiều tiền; về những mối giao tiếp bạn bè; về hôn phối gia đình...Những sức ép này có thể xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau: do cha mẹ quá lo lắng cho mai sau của con trong một tầng lớp mang tính cạnh tranh cao; bởi vì cha mẹ muốn con hoàn tất những mong ước còn dang dở của mình trước đây; bởi vì cha me ảo tưởng về khả năng của con cái; do thái độ cầu toàn của cha mẹ... Tất thảy những điều này có thể đều xuất phát từ tình ái thương và đều hướng đến mục tiêu là một mai sau ấm êm cho con. Tuy nhiên , nó lại tạo thành sức ép phần nhiều là do những điều kỳ vọng này Trái hoặc thậm chí mâu thuẫn với những khả năng , ước muốn , gu của con. Trong lúc đó , cơ hồ không có sự san sẻ , trao đổi , thương nghị giữa cha mẹ và con cái.Nếu cha mẹ cứ tạo ra cho con những sức ép ngày càng cao hơn và tồn tại trong thời gian dài sẽ có nguy cơ tạo ra những chướng ngại về tâm lý cho con , tạo ra sự hẫng cá nhân khi Không thành những kỳ vọng vì một hạn chế riêng nào đó , từ đó tạo ra những tự ti tự ti và ý nghĩ mình là một con người kém giá trị lại làm gia tăng hẫng , stress kéo dài. Vì thế trong cuộc sống mới có những trường hợp con cái đặc tính cường bạo , trầm cảm , bỏ nhà đi bụi , tự tử... mà khi xảy ra , các bậc phụ huynh hay thắc mắc “không hiểu vì sao con tôi nó lại như vậy?!”.Có những việc cha me cần đưa ra thương nghị với con , lắng tai ý kiến của con và các quyết định phải được chia sẻ. Con cái cần Có sẵn lòng tin và đặng cha mẹ để cho tự do đưa ra các quyết định riêng , nhất là khi cha me không có mặt. Những quyết định này cần được coi trọng , thậm chí nếu có sai lầm , cha mẹ sẽ giúp con nhận ra và đó là dịp để con học hỏi thêm.Ngoài ra , đừng quên rằng cha me là những kiểu mẫu cho con cái về vai trò người cha , người mẹ mai sau , con cái học cách ăn ở với người khác như mình đã được ăn ở , giao tế với người khác như đã được ăn ở trong gia đình.Trong từng lớp hiện tại , con trẻ được mong chờ sẽ lớn lên , rời tổ ấm và khởi sự xây dựng , thành lập Nhà ở riêng của mình. Để làm được như vậy , con cái phải được tự do thoát khỏi sự che chở và điều khiển của cha mẹ , học cách tự đưa ra các quyết định , suy nghĩ cho bản thân và có trách nhiệm với các Bắt đầu làm của mình. Nếu vượt qua được những không thực , hẫng hụt , mâu thuẫn , thiếu tự tin , con trẻ rồi đây sẽ trở thành một người lớn có tính Đứng riêng ra , biểu lộ đúng khả năng của mình trong cuộc sống...Theo Thạc sĩ Lê Thị Linh Trang
.

cha me kỳ vọng “quá đáng” vào con

Ở một ngã tư lúc đang dừng đèn đỏ , một bà mẹ trẻ nói chuyện với đứa nam tử nhỏ đang ngồi phía trước xe. Mẹ hỏi: “Lớn lên con sẽ làm nghề gì nè?”. Vừa Khi đó một chiếc xe cấp cứu hụ còi chạy ngang , đứa bé nói luôn: “Con làm lái xe lái xe cấp cứu”. Người mẹ hờn giận rít lên: “Trời đất , mẹ dạy con bao nhiêu lần rồi , lớn lên con phải làm kỹ sư , làm giám đốc chứ!” Con phải thành “ông nọ , bà kia”Bé H. Mai năm nay chỉ mới học lớp 1 nhưng đã có một thâm niên đến trường đến lớp thật đáng nể: 18 tháng đi nhà trẻ , vừa qua 2 tuổi mẹ chở đến trường dạy nhạc nhưng nhà trường chê bé quá , chưa học được , thế thì học múa , học bơi; đến 3 tuổi học vẽ ở nhà thiếu nhi; 4 tuổi học đàn , học chữ tiếng Việt; 5 tuổi học thêm tiếng Anh cùng với việc duy trì những môn học kia. Bây giờ học lớp 1 bé Mai còn phải đến nhà cô giáo học thêm tập chép để rèn chữ cho đẹp. Hôm nào đi học về với điểm 8 trong vở , Mai lấm la lấm lét chờ đợi , thế nào mẹ cũng thắc mắc: “Sao chỉ có 8 vậy con?”. Đối với chị Vân , anh Hoàng - cha mẹ bé Mai - thì con mình khăng khăng là một thiên tài ở bất kỳ lĩnh vực nào: cầm , kỳ , thi , họa...Trong giờ giải lao trên một giảng đường đại học , cô giáo trao đổi với Tấn Minh , một sinh viên thường hay đi trễ hoặc vắng học: “Bộ em thích cả hai ngành luôn hay sao mà em học hai trường y dược với nhà băng không liên hệ gì với nhau vậy?”. Minh bối rối trả lời: “Dạ hổng phải. Do ba em kinh doanh chứng khoán nên muốn em trở thành chuyên viên tài chính , còn mẹ nói mẹ chỉ thích em làm bác sĩ!”.Chị Xuân Thảo là một giảng sư đại học có Thấp thạc sĩ , năm nay đã qua tuổi băm rồi mà vẫn phòng không gối chiếc. Không phải chị xấu xí hay vô duyên bạc phận gì mà chẳng qua là ba mẹ chị khó quá. Có người tự tìm đến với chị , có người qua người quen giới thiệu , nhưng ai ba mẹ chị cũng chê hết. Nào là nử tử cành vàng lá ngọc , nào là xinh đẹp , học giỏi , có Thấp cao... Cần phải theo ba mẹ chị thì chưa thấy ai xứng với chị hết. Cho đến bây giờ chị ở “U lỡ cỡ” , không còn mấy cơ hội để tuyển trạch. Qua bán nhật đi dạy giùm người bạn ở trường bổ túc văn hóa , chị Thảo gặp anh Chinh là một công nhân ngày đi làm tối đi học. Với thời gian hai người đã có đem động vật sâu đậm , nhưng đến khi đưa anh về ra mắt , mẹ chị đã nước mắt ngắn dài , bỏ ăn mấy ngày , vì “Con cái gì nuôi cho ăn học khôn lớn , có văn bằng cao , không biết lấy thầy thuốc , kỹ sư để làm ông nọ bà kia với người ta mà lại...”. Đến bây giờ chị Thảo tuyệt đối bế tắc về việc xây dựng hôn phối cho mình.Đừng quá “ảo tưởng” về conNhững câu chuyện ở trên cho thấy có nhiều kiểu sức ép tâm lý cha mẹ gây ra cho con cái , như: về chuyện học hành , con phải luôn đạt thành tích cao , luôn đứng đầu bảng; về công việc , con phải làm việc ở những ngành nghề , những nơi danh giá , sang trọng , hoặc kiếm nhiều tiền; về những mối giao tiếp bạn bè; về hôn phối gia đình...Những sức ép này có thể xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau: do cha mẹ quá lo lắng cho mai sau của con trong một tầng lớp mang tính cạnh tranh cao; bởi vì cha mẹ muốn con hoàn tất những mong ước còn dang dở của mình trước đây; bởi vì cha me ảo tưởng về khả năng của con cái; do thái độ cầu toàn của cha mẹ... Tất thảy những điều này có thể đều xuất phát từ tình ái thương và đều hướng đến mục tiêu là một mai sau ấm êm cho con. Tuy nhiên , nó lại tạo thành sức ép phần nhiều là do những điều kỳ vọng này Trái hoặc thậm chí mâu thuẫn với những khả năng , ước muốn , gu của con. Trong lúc đó , cơ hồ không có sự san sẻ , trao đổi , thương nghị giữa cha mẹ và con cái.Nếu cha mẹ cứ tạo ra cho con những sức ép ngày càng cao hơn và tồn tại trong thời gian dài sẽ có nguy cơ tạo ra những chướng ngại về tâm lý cho con , tạo ra sự hẫng cá nhân khi Không thành những kỳ vọng vì một hạn chế riêng nào đó , từ đó tạo ra những tự ti tự ti và ý nghĩ mình là một con người kém giá trị lại làm gia tăng hẫng , stress kéo dài. Vì thế trong cuộc sống mới có những trường hợp con cái đặc tính cường bạo , trầm cảm , bỏ nhà đi bụi , tự tử... mà khi xảy ra , các bậc phụ huynh hay thắc mắc “không hiểu vì sao con tôi nó lại như vậy?!”.Có những việc cha me cần đưa ra thương nghị với con , lắng tai ý kiến của con và các quyết định phải được chia sẻ. Con cái cần Có sẵn lòng tin và đặng cha mẹ để cho tự do đưa ra các quyết định riêng , nhất là khi cha me không có mặt. Những quyết định này cần được coi trọng , thậm chí nếu có sai lầm , cha mẹ sẽ giúp con nhận ra và đó là dịp để con học hỏi thêm.Ngoài ra , đừng quên rằng cha me là những kiểu mẫu cho con cái về vai trò người cha , người mẹ mai sau , con cái học cách ăn ở với người khác như mình đã được ăn ở , giao tế với người khác như đã được ăn ở trong gia đình.Trong từng lớp hiện tại , con trẻ được mong chờ sẽ lớn lên , rời tổ ấm và khởi sự xây dựng , thành lập Nhà ở riêng của mình. Để làm được như vậy , con cái phải được tự do thoát khỏi sự che chở và điều khiển của cha mẹ , học cách tự đưa ra các quyết định , suy nghĩ cho bản thân và có trách nhiệm với các Bắt đầu làm của mình. Nếu vượt qua được những không thực , hẫng hụt , mâu thuẫn , thiếu tự tin , con trẻ rồi đây sẽ trở thành một người lớn có tính Đứng riêng ra , biểu lộ đúng khả năng của mình trong cuộc sống...Theo Thạc sĩ Lê Thị Linh Trang
.

Popular Posts